Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014



Thương lắm tóc dài _ Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG

Thương lắm tóc dài

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Phố trưa đọng nét u hoài,
Mua chi tóc rối tóc dài… mà rao.
Chao ôi dù sợi tóc nào,
Chẳng từ âu yếm ngọt ngào dài ra.

Săm soi từ tuổi mười ba,
Soi gương chải lược cài hoa thắm màu
Hương chanh, hương bưởi thơm lâu,
Hương bồ kết đến bạc đầu chưa nguôi

Tóc tiên từ bén tay người,
Hân hoan hát mãi muôn lời vu vơ
Sợi dài sợi ngắn vào thơ,
Từng câu lục bát đôi bờ vấn vương

Bổng trầm điệu nhớ điệu thương,
Tóc tơ nồng đượm lửa hương một thời?
Sợi nào anh tỏ tình tôi,
Sợi nào phụ rảy để rồi lãng quên…

Sợi thao thức, sợi ngủ yên,
Sợi ngày xuân muộn, sợi đêm lỡ thì
Sợi nhận đươc, sợi cho đi
Sợi an trú dưới nhu mì của em …

Kể sao cho cạn nỗi niềm,
Từng dòng tóc rối truân chuyên phận người …
Biết bao chìm lắng nổi trôi
Giá nào trả được hỡi người rao mua?


Trần Ngọc Hưởng

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014







Trời chiều đổ bóng | Lục bát cho em

Posted: 23/11/2014 in Thơ, Trần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
typing_keyboard_laptop
Trời chiều đổ bóng
Anh ngồi lại góc cô đơn,
Màn hình rộng trải nỗi buồn phẳng phiu.
Gõ vào bàn phím lời yêu,
Mở ra một cõi tịch liêu nhạt nhòa
Em từ cõi ảo bước ra,
Tỏ mờ nhân ảnh ngỡ là chân thân.
Cõng tình đến giậu cúc tần,
Hôn nhau một thoáng phù vân cõi người.

Heo may đã chớm đông rồi,
Mình giờ tóc muối sương rơi trắng đầu.
Cõng tình về mãi tận đâu,
Gương soi lòng giếng nỗi gầu đa mang
Sàigòn tám phố lang thang,
Rong chơi muôn nẻo một màn hình thôi
Góc cô đơn nối mạng rồi,
Hai đầu nỗi nhớ một lời tương tư
Lời yêu thốt giữa cõi hư,
Tim nồng vẫn đập nhịp ru tình nồng.
Trời chiều đổ bóng thong dong,
Dỗ tình ngoan nhé dỗ lòng sống vui

Lục bát cho em
Anh viết tặng em bài lục bát,
Chữ câu vần điệu … chỉ còn tên.
Dán vào inbox em liền thuộc,
Anh khấp khởi mừng … chút nữa quên.
Cái tựa bài thơ chưa thể đặt,
Mà em đọc hiểu, có sao đâu.
Bốn mươi năm những gì chưa nói,
Thì nói … coi như mới khởi đầu.
Mà khởi đầu nào không thấy khó,
Bởi ai không biết khởi đầu nan.
Lời tình đâu dễ chi bày tỏ,
Lại nữa tim yêu đập trễ tràng
Xế muộn duyên gì mà gặp gỡ,
Trăm năm đành gửi chút lòng đây
Chao ôi chữ nghĩa còn chi nữa,
Gói cả vào trong tặng vật này
Bài thơ lục bát anh chừa tựa
Muốn để nhờ em đặt lấy tên
Tận đáy lòng anh anh vẫn nghĩ
Tuyệt vời lục bát tuyệt vời em
Trần Ngọc Hưởng


Tứ tuyệt cho em - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG







Tứ tuyệt cho em

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Lại muốn tặng em bài tứ tuyệt,
Tứ thời thơ biếc tứ thời duyên.
Vàng hoa thu muộn, đông sim tím,
Xuân rực mai vàng, hạ thắm sen.

Tứ tuyệt bốn câu đều tuyệt bút,
Em từ thiếu nữ đã giai nhân
Lớn lên hạt gạo ngời nhan sắc,
Nước đục lửa rơm vẫn trắng ngần.

Hy sinh trọn một thời son trẻ,
Tần tảo nuôi con chỉ một mình.
Độ lượng sá chi người phụ bạc
Đêm tàn đối bóng ngọn đèn xanh

Ai tỏ giùm anh lời ngưỡng mộ,
Đêm dài lắm mộng chúc em vui.
Má hồng xuân sắc luôn tươi đẹp,
Môi thắm thơm duyên mãi nụ cười

Tứ tuyệt dăm bài anh viết vội,
Chút lòng bé mọn sính văn chương
Phả vào câu chữ gieo vần điệu,
Gửi tặng riêng em đọc đỡ buồn


Trần Ngọc Hưởng

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014



Lục bát cho em

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG




Anh viết tặng em bài lục bát,
Chữ câu vần điệu … chỉ còn tên.
Dán vào inbox em liền thuộc,
Anh khấp khởi mừng … chút nữa quên.

Cái tựa bài thơ chưa thể đặt,
Mà em đọc hiểu, có sao đâu.
Bốn mươi năm những gì chưa nói,
Thì nói … coi như mới khởi đầu.

Mà khởi đầu nào không thấy khó,
Bởi ai không biết khởi đầu nan.
Lời tình đâu dễ chi bày tỏ,
Lại nữa tim yêu đập trễ tràng

Xế muộn duyên gì mà gặp gỡ,
Trăm năm đành gửi chút lòng đây
Chao ôi chữ nghĩa còn chi nữa,
Gói cả vào trong tặng vật này

Bài thơ lục bát anh chừa tựa
Muốn để nhờ em đặt lấy tên
Tận đáy lòng anh anh vẫn nghĩ
Tuyệt vời lục bát tuyệt vời em

Trần Ngọc Hưởng

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Cạn chén heo may

Posted: 16/11/2014 in Thơ, Trần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
canh_ao_ba_ba
Trách chi anh kẻ dại tình,
Yêu em đổ bóng dựng hình mà yêu.
Tóc buồn sợi muối pha tiêu,
Bềnh bồng một mái chia đều nắng mưa.
Ai đem nhan sắc bỏ bùa,
Chợ tình khế chát chanh chua eo sèo
Một đời lận đận vì yêu,
Quẩn quanh bước trật bước trèo chao ôi !.

Qua rồi quá nửa cuộc đời,
Tim nồng vẫn đập như hồi mới nguyên
Rối lòng một sợi tóc tiên,
Thơm tràn nỗi nhớ bao đêm một mình
Lòng đồng vọng mãi giấc xanh,
Hát ru nhau dưới cội tình ngẩn ngơ
Mênh mang đâu những bến bờ,
Mượn buồn con nhện giăng tơ phiêu bồng
Cầm tay năm ngón sắc không,
Mời nhau cạn chén men nồng heo may.
Cây đàn so lại muôn dây,
Cảm ơn cuộc sống thường ngày .. và em
Trần Ngọc Hưởng


Nhịp ru tình nồng - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG




Nhịp ru tình nồng

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Anh ngồi lại góc cô đơn,
Màn hình rộng trải nỗi buồn phẳng phiu.
Gõ vào bàn phím lời yêu,
Mở ra một cõi tịch liêu nhạt nhòa

Em từ cõi ảo bước ra,
Tỏ mờ nhân ảnh ngỡ là chân thân.
Cõng tình đến giậu cúc tần,
Hôn nhau một thoáng phù vân cõi người.

Heo may đã chớm đông rồi,
Mình giờ tóc muối sương rơi trắng đầu.
Cõng tình về mãi tận đâu,
Gương soi lòng giếng nỗi gầu đa mang

Sàigòn tám phố lang thang,
Rong chơi muôn nẻo một màn hình thôi
Góc cô đơn nối mạng rồi,
Hai đầu nỗi nhớ một lời tương tư

Lời yêu thốt giữa cõi hư,
Tim nồng vẫn đập nhịp ru tình nồng.
Trời chiều đổ bóng thong dong,
Dỗ tình ngoan nhé dỗ lòng sống vui

Trần Ngọc Hưởng

Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

Cạn chén heo may - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG







Cạn chén heo may

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Trách chi anh kẻ dại tình,
Yêu em đổ bóng dựng hình mà yêu.
Tóc buồn sợi muối pha tiêu,
Bềnh bồng một mái chia đều nắng mưa.

Ai đem nhan sắc bỏ bùa,
Chợ tình khế chát chanh chua eo sèo
Một đời lận đận vì yêu,
Quẩn quanh bước trật bước trèo chao ôi !.

Qua rồi quá nửa cuộc đời,
Tim nồng vẫn đập như hồi mới nguyên
Rối lòng một sợi tóc tiên,
Thơm tràn nỗi nhớ bao đêm một mình

Lòng đồng vọng mãi giấc xanh,
Hát ru nhau dưới cội tình ngẩn ngơ
Mênh mang đâu những bến bờ,
Mượn buồn con nhện giăng tơ phiêu bồng

Cầm tay năm ngón sắc không,
Mời nhau cạn chén men nồng heo may.
Cây đàn so lại muôn dây,
Cảm ơn cuộc sống thường ngày .. và em


Trần Ngọc Hưởng