Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015


Chuyện Hai Người- Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG



Chuyện Hai Người

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Sương mù lấp đỉnh dốc tình,
Trời dài đất thẳm cựa mình nổi giông
Hai đầu võng mắc sắc không,
Tan trong mắt biếc môi hồng ngửa nghiêng.

Mơ hồ một cõi nhớ quên,
Mặt sông đầy, sóng duềnh lên phiêu bồng
Tay ôm choàng ngọn cuồng phong,
Nghe chừng đất chuyển trời rung mịt mờ

Đâu rồi đôi ngọn núi thơ,
Đồi cao lũng hẹp dật dờ trong sương.
Âm âm đâu cõi mê thường,
Chợt sâu lắng giữa thoảng hương cỏ mềm.

Vi vu vụt cánh diều lên,
Bỗng nghe vó ngựa nổi chìm trong mây.
Thoắt vơi, thoắt cạn, thoắt đầy,
Tỉnh mê một thoáng men say bồng bềnh

Vút đôi cánh trắng thần tiên,
Tình yêu quá đỗi hồn nhiên hai người
Ngực căng buồm lộng ra khơi,
Tình yêu tức vị tuyệt vời tình yêu!

Trần Ngọc Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét