Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

Saturday, December 12, 2015

TAY THƯƠNG - thơ Trần Ngọc Hưởng




Tay thương

Tay nào bùa phép hiển linh,
Tay thương tay nhớ tay tình tay ai?
Tay nồng rượu thấm men cay,
Mùa yêu xao động rót say đất trời.

Trong đời dẫu một thoáng thôi,
Tay em chạm nóng tay tôi ngỡ ngàng.
Khơi bùng lên lửa bếp tàn,
Lạc trong mộng mị mịn màng tóc tơ.

Tay yêu như sóng đập bờ,
Choàng ôm vỡ vụn cơn mơ xuân tình
Em còn níu mộng ngày xanh,
Sau cơn khổ nạn duyên thành tình ta.

Tay ôm đắm đuối làn da,
Ngực bồng nhan sắc em là tình yêu
Buồn chăng mới sớm đã chiều,
Dẫu qua trăm lũng nghìn đèo vấn vương.

Tay tình tay nhớ tay thương,
Em nhen bếp ấm cuối phương trời nào?
Nâng anh vào giấc chiêm bao,
Mùa xuân trần thế ngọt ngào tay thương.

Trần Ngọc Hưởng

Tay thương | Trước biển

Posted: 17/12/2015 in ThơTrần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
nam_tay_nguoi_yeu
Tay thương
Tay nào bùa phép hiển linh,
Tay thương tay nhớ tay tình tay ai?
Tay nồng rượu thấm men cay,
Mùa yêu xao động rót say đất trời.
Trong đời dẫu một thoáng thôi,
Tay em chạm nóng tay tôi ngỡ ngàng.
Khơi bùng lên lửa bếp tàn,
Lạc trong mộng mị mịn màng tóc tơ.

Tay yêu như sóng đập bờ,
Choàng ôm vỡ vụn cơn mơ xuân tình
Em còn níu mộng ngày xanh,
Sau cơn khổ nạn duyên thành tình ta.
Tay ôm đắm đuối làn da,
Ngực bồng nhan sắc em là tình yêu
Buồn chăng mới sớm đã chiều,
Dẫu qua trăm lũng nghìn đèo vấn vương.
Tay tình tay nhớ tay thương,
Em nhen bếp ấm cuối phương trời nào?
Nâng anh vào giấc chiêm bao,
Mùa xuân trần thế ngọt ngào tay thương.

Trước biển
Biển ngực trần khao khát,
Sóng lùi xuống chồm lên
Dạt dào ôm bãi cát,
Khỏa lấp vết chân mềm
Nồng nàn mà lặng lẽ,
Giấu biển trong mắt mình
Một mảnh hồn thơ trẻ,
Say hoài sóng biển xanh.,
Biển cồn cào thả sóng,
Em cồn cào tơ vương.
Thực hòa chung với mộng
Ngây ngất một cánh buồm
Biển gửi tình vào sóng,
Em gửi tình vào thơ
Bãi cát trưa cháy bỏng,
Bọt tung trắng bến bờ.
Dáng em tuy bé nhỏ,
Giữa rộng lớn dòng đời
Đối diện em anh ngỡ
Ôi! muôn trùng biển khơi …
Trần Ngọc Hưởng
Nguồn: Tác giả gửi

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

Cuộn sóng Tay thương - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG

















Cuộn sóng Tay thương

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Cuộn sóng

Thân trần mắt ngả mày nghiêng,
Phút nào anh cuộn vào em bềnh bồng.
Ngất ngây chạm đáy cuồng phong,
Gối đầu lên ngực em hồng, phục sinh.

Vòng tay xiết khoả thân xanh,
Phút nào em cuộn vào anh nồng nàn.
Lướt môi về phía đa đoan,
Dốc ly rượu cạn tình tràn tận đâu?
Tình thơ e giấc mơ nhàu,
Phút nào ta cuộn vào nhau giao hòa.
Tình nồng ơi! Thoáng thăng hoa,
Gửi vào vô tận thực thà mắt môi.
Ngực hồng vùi nụ hôn tươi,
Buồm yêu vút cánh giạt trôi mịt mờ.
Mênh mang đâu bến đâu bờ,
Gập ghềnh trong khói, dật dờ trong sương.

Kể chi địa ngục thiên đường,
Bế bồng nhau giữa suối nguồn đam mê,
Thênh thang ngõ nhỏ đi về,
Sóng tình cuộn sóng tràn trề cuộn nhau.


Tay thương



Tay nào bùa phép hiển linh,

Tay thương tay nhớ tay tình tay ai?

Tay nồng rượu thấm men cay,

Mùa yêu xao động rót say đất trời.



Trong đời dẫu một thoáng thôi,

Tay em chạm nóng tay tôi ngỡ ngàng.

Khơi bùng lên lửa bếp tàn,

Lạc trong mộng mị mịn màng tóc tơ.



Tay yêu như sóng đập bờ,

Choàng ôm vỡ vụn cơn mơ xuân tình

Em còn níu mộng ngày xanh,

Sau cơn khổ nạn duyên thành tình ta.



Tay ôm đắm đuối làn da,

Ngực bồng nhan sắc em là tình yêu

Buồn chăng mới sớm đã chiều,

Dẫu qua trăm lũng nghìn đèo vấn vương.



Tay tình tay nhớ tay thương,

Em nhen bếp ấm cuối phương trời nào?

Nâng anh vào giấc chiêm bao,

Mùa xuân trần thế ngọt ngào tay thương.

Trần Ngọc Hưởng


Tay thương – Thơ Trần Ngọc Hưởng

Tay thương - Thơ Trần Ngọc Hưởng


Tay nào bùa phép hiển linh,
Tay thương tay nhớ tay tình tay ai?
Tay nồng rượu thấm men cay,
Mùa yêu xao động rót say đất trời.

Trong đời dẫu một thoáng thôi,
Tay em chạm nóng tay tôi ngỡ ngàng.
Khơi bùng lên lửa bếp tàn,
Lạc trong mộng mị mịn màng tóc tơ.

Tay yêu như sóng đập bờ,
Choàng ôm vỡ vụn cơn mơ xuân tình
Em còn níu mộng ngày xanh,
Sau cơn khổ nạn duyên thành tình ta.

Tay ôm đắm đuối làn da,
Ngực bồng nhan sắc em là tình yêu
Buồn chăng mới sớm đã chiều,
Dẫu qua trăm lũng nghìn đèo vấn vương.

Tay tình tay nhớ tay thương,
Em nhen bếp ấm cuối phương trời nào?
Nâng anh vào giấc chiêm bao,
Mùa xuân trần thế ngọt ngào tay thương.
Trần Ngọc Hưởng

Giữa đời liêu xiêu – Trần Ngọc Hưởng


Anh về, mắc võng hiên trưa,
Gọi hồn quán xá cho vừa yêu nhau
Làm sao anh ở được lâu
Lần này, lại có lần sau, cõi tình …
Đợi em rũ áo thị thành,
Trái mơ hồng vấp vào anh khẽ khàng.
Đào tiên hơ hớ mơn man,
Nổi chìm hư thực bàng hoàng ngực thơm.
Chảy dòng sữa ấm tận hồn,
Hoa vườn nhụy ngọt môi hôn phiêu bồng
Mang mang thiên địa mù không,
Chập chờn khoảnh khắc tình nồng men say.
Chung nhau ấm chén rượu đầy,
Thả hồn vút cánh thơ bay tận trời.
Vẻ ngon ngon đọng vành môi,
Vẳng trong tâm thức muôn lời hoan ca.
Tạm rời nhau giữa chiều tà,
Anh còn thơm đọng hoàng hoa chén mời.
Một lần, lại một lần trôi,
Còn thương anh đứng giữa đời liêu xiêu.
Trần Ngọc Hưởng

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

Tuesday, December 8, 2015

TÓC THƠM - thơ Trần Ngọc Hưởng




Tóc thơm 

Cho anh mượn tóc em dài,
Thả vần thêu dệt hình hài tứ thơ.
Sợi ngay câu thẫn, câu thờ,
Sợi quăn câu dại, câu khờ dịu êm

Cho anh mượn tóc em mềm,
Kết thành võng nhịp êm đềm ru thơ.
Sợi tính tứ, sợi mộng mơ,
Sợi khăng khít, sợi ơ hờ … trôi xuông

Cho anh mượn tóc em buồn,
Sợi tương tư trắng rợp vườn chiêm bao
Sợi thương sợi nhớ sợi nào,
Sợi riêng giữ lại,sợi trao cho tình.

Cho anh mượn tóc em xanh,
Miên man suối cuộn tóc thành đam mê.
Nụ hôn dẫn lối đi về.
Tóc xanh như có bùa mê mẩn hồn

Cho anh mượn tóc em thơm,
Dấy hương lửa ấm môi hôn tình nồng.
Tóc thơm, thơm đến nao lòng,
Ừ thôi chẳng bế thì bồng tóc thơm


 Trần Ngọc Hưởng

Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015


Trước biển - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG




Trước biển

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG



Biển ngực trần khao khát,

Sóng lùi xuống chồm lên

Dạt dào ôm bãi cát,

Khỏa lấp vết chân mềm



Nồng nàn mà lặng lẽ,

Giấu biển trong mắt mình

Một mảnh hồn thơ trẻ,

Say hoài sóng biển xanh.,



Biển cồn cào thả sóng,

Em cồn cào tơ vương.

Thực hòa chung với mộng

Ngây ngất một cánh buồm



Biển gửi tình vào sóng,

Em gửi tình vào thơ

Bãi cát trưa cháy bỏng,

Bọt tung trắng bến bờ.



Dáng em tuy bé nhỏ,

Giữa rộng lớn dòng đời

Đối diện em anh ngỡ

Ôi! muôn trùng biển khơi …


Trần Ngọc Hưởng

Tóc thơm | Cuộn sóng

Posted: 09/12/2015 in Thơ, Trần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
yem_dao_chai_toc
Tóc thơm
Cho anh mượn tóc em dài,
Thả vần thêu dệt hình hài tứ thơ.
Sợi ngay câu thẫn, câu thờ,
Sợi quăn câu dại, câu khờ dịu êm

Cho anh mượn tóc em mềm,
Kết thành võng nhịp êm đềm ru thơ.
Sợi tính tứ, sợi mộng mơ,
Sợi khăng khít, sợi ơ hờ … trôi xuông
Cho anh mượn tóc em buồn,
Sợi tương tư trắng rợp vườn chiêm bao
Sợi thương sợi nhớ sợi nào,
Sợi riêng giữ lại,sợi trao cho tình.
Cho anh mượn tóc em xanh,
Miên man suối cuộn tóc thành đam mê.
Nụ hôn dẫn lối đi về.
Tóc xanh như có bùa mê mẩn hồn
Cho anh mượn tóc em thơm,
Dấy hương lửa ấm môi hôn tình nồng.
Tóc thơm, thơm đến nao lòng,
Ừ thôi chẳng bế thì bồng tóc thơm

Cuộn sóng
Thân trần mắt ngả mày nghiêng,
Phút nào anh cuộn vào em bềnh bồng.
Ngất ngây chạm đáy cuồng phong,
Gối đầu lên ngực em hồng, phục sinh.
Vòng tay xiết khoả thân xanh,
Phút nào em cuộn vào anh nồng nàn.
Lướt môi về phía đa đoan,
Dốc ly rượu cạn tình tràn tận đâu?
Tình thơ e giấc mơ nhàu,
Phút nào ta cuộn vào nhau giao hòa.
Tình nồng ơi! Thoáng thăng hoa,
Gửi vào vô tận thực thà mắt môi.
Ngực hồng vùi nụ hôn tươi,
Buồm yêu vút cánh giạt trôi mịt mờ.
Mênh mang đâu bến đâu bờ,
Gập ghềnh trong khói, dật dờ trong sương.
Kể chi địa ngục thiên đường,
Bế bồng nhau giữa suối nguồn đam mê,
Thênh thang ngõ nhỏ đi về,
Sóng tình cuộn sóng tràn trề cuộn nhau.
Trần Ngọc Hưởng
Nguồn: Tác giả gửi

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2015

Tóc thơm - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG

Tóc thơm

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Cho anh mượn tóc em dài,

Thả vần thêu dệt hình hài tứ thơ.

Sợi ngay câu thẫn, câu thờ,

Sợi quăn câu dại, câu khờ dịu êm



Cho anh mượn tóc em mềm,

Kết thành võng nhịp êm đềm ru thơ.

Sợi tính tứ, sợi mộng mơ,

Sợi khăng khít, sợi ơ hờ … trôi xuông



Cho anh mượn tóc em buồn,

Sợi tương tư trắng rợp vườn chiêm bao

Sợi thương sợi nhớ sợi nào,

Sợi riêng giữ lại,sợi trao cho tình.



Cho anh mượn tóc em xanh,

Miên man suối cuộn tóc thành đam mê.

Nụ hôn dẫn lối đi về.

Tóc xanh như có bùa mê mẩn hồn



Cho anh mượn tóc em thơm,

Dấy hương lửa ấm môi hôn tình nồng.

Tóc thơm, thơm đến nao lòng,

Ừ thôi chẳng bế thì bồng tóc thơm


Trần Ngọc Hưởng

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Cuộn sóng - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Cuộn sóng

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Thân trần mắt ngả mày nghiêng,

Phút nào anh cuộn vào em bềnh bồng.

Ngất ngây chạm đáy cuồng phong,

Gối đầu lên ngực em hồng, phục sinh.



Vòng tay xiết khoả thân xanh,

Phút nào em cuộn vào anh nồng nàn.

Lướt môi về phía đa đoan,

Dốc ly rượu cạn tình tràn tận đâu?



Tình thơ e giấc mơ nhàu,

Phút nào ta cuộn vào nhau giao hòa.

Tình nồng ơi! Thoáng thăng hoa,

Gửi vào vô tận thực thà mắt môi.



Ngực hồng vùi nụ hôn tươi,

Buồm yêu vút cánh giạt trôi mịt mờ.

Mênh mang đâu bến đâu bờ,

Gập ghềnh trong khói, dật dờ trong sương.



Kể chi địa ngục thiên đường,

Bế bồng nhau giữa suối nguồn đam mê,

Thênh thang ngõ nhỏ đi về,

Sóng tình cuộn sóng tràn trề cuộn nhau.


Trần Ngọc Hưởng
Thương người đứng bên trời liêu xiêu - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG








































Thương người đứng bên trời liêu xiêu

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Anh về, mắc võng hiên trưa,
Gọi hồn quán xá cho vừa yêu nhau.
Làm sao anh ở được lâu,
Lần này, lại có lần sau, cõi tình …

Đợi em rũ áo thị thành,
Trái mơ hồng vấp vào anh nồng nàn.
Mùi hương chín tới giòn tan,
Ru anh thức ngủ bàng hoàng ngực thơm.
Chảy dòng sữa ấm tận hồn,
Hoa vườn nhụy ngọt môi hôn phiêu bồng
Mang mang thiên địa mù không,
Chập chờn khoảnh khắc tình nồng men say.
Chung nhau ấm chén rượu đầy,
Thả hồn vút cánh thơ bay tận trời.
Vẻ ngon ngon đọng vành môi,
Vẳng trong tâm thức muôn lời hoan ca.

Tạm rời nhau giữa chiều tà,
Anh còn thơm đọng hoàng hoa chén mời.
Một lần, lại một lần trôi,
Mãi thương người đứng bên trời liêu xiêu.


Trần Ngọc Hưởng