Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

Cuộn sóng Tay thương - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG

















Cuộn sóng Tay thương

* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG


Cuộn sóng

Thân trần mắt ngả mày nghiêng,
Phút nào anh cuộn vào em bềnh bồng.
Ngất ngây chạm đáy cuồng phong,
Gối đầu lên ngực em hồng, phục sinh.

Vòng tay xiết khoả thân xanh,
Phút nào em cuộn vào anh nồng nàn.
Lướt môi về phía đa đoan,
Dốc ly rượu cạn tình tràn tận đâu?
Tình thơ e giấc mơ nhàu,
Phút nào ta cuộn vào nhau giao hòa.
Tình nồng ơi! Thoáng thăng hoa,
Gửi vào vô tận thực thà mắt môi.
Ngực hồng vùi nụ hôn tươi,
Buồm yêu vút cánh giạt trôi mịt mờ.
Mênh mang đâu bến đâu bờ,
Gập ghềnh trong khói, dật dờ trong sương.

Kể chi địa ngục thiên đường,
Bế bồng nhau giữa suối nguồn đam mê,
Thênh thang ngõ nhỏ đi về,
Sóng tình cuộn sóng tràn trề cuộn nhau.


Tay thương



Tay nào bùa phép hiển linh,

Tay thương tay nhớ tay tình tay ai?

Tay nồng rượu thấm men cay,

Mùa yêu xao động rót say đất trời.



Trong đời dẫu một thoáng thôi,

Tay em chạm nóng tay tôi ngỡ ngàng.

Khơi bùng lên lửa bếp tàn,

Lạc trong mộng mị mịn màng tóc tơ.



Tay yêu như sóng đập bờ,

Choàng ôm vỡ vụn cơn mơ xuân tình

Em còn níu mộng ngày xanh,

Sau cơn khổ nạn duyên thành tình ta.



Tay ôm đắm đuối làn da,

Ngực bồng nhan sắc em là tình yêu

Buồn chăng mới sớm đã chiều,

Dẫu qua trăm lũng nghìn đèo vấn vương.



Tay tình tay nhớ tay thương,

Em nhen bếp ấm cuối phương trời nào?

Nâng anh vào giấc chiêm bao,

Mùa xuân trần thế ngọt ngào tay thương.

Trần Ngọc Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét