Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

Giáng sinh thương Chúa


Đi dọc chiều dài buổi chớm đông
Ai nghe ngọn bấc trở chiều không
Từ phương xa tới mang hơi lạnh
Tê mái nhà con, buốt mảnh lòng

Ai vẫn chân bon ngàn đá sỏi
Thương giày hi hóp mõm phong sương
Bao phen chìm nổi vì sinh kế
Tâm huyết phôi phai mấy dặm đường

Rũ áo đêm nay ngồi quán trọ
Ai còn chi nhỉ chỉ đôi tay
Bài thơ viết mãi chưa tròn ý
Một chút tình riêng khó tỏ bày

Đêm sâu ta lặng trông trời rộng
Đâu nhỉ ngôi sao Chúa của tôi
Đâu phút nửa đêm Người giáng hạ
Những mong được thấy thế nhân cười

Nhưng đời là thực không là mộng
Chúa khác chi người… cũng bó tay
Đã mấy ngàn năm rồi đó nhỉ?
Má ai nước mắt vẫn lăn dài

Bác ái mọi người nhưng Chúa cũng
Đành thôi cái ác cứ trêu ngươi
Giáng sinh chợt chạnh lòng thương Chúa
Xuống thế mà không cứu được người

Trần Ngọc Hưởng


 Tranh Đinh Quân





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét