Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

Đủ say cùng đời | Chung một cái tên

Posted: 13/05/2014 in ThơTrần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
vu_quy
Em lên xe cưới nhà chồng
Đón dâu về tận chợ Giồng Ông Huê
Hiểu rồi hai chữ vu quy,
Đã đi là một lần đi không về
Và ta cũng một lần đi
Tha hương khuất nẻo xuân thì mù tăm
Vắng em khuyết cả trăng rằm
Mịt mờ chốn cũ mười năm chưa về

Thơ tình một thuở đam mê,
Cuốn màu khói nhạt lòng ê ẩm buồn
Năm mươi năm lẻ vấn vương,
Tóc thề cửa lớp sân trường còn bay
Gò Công Đông, Gò Công Tây,
Dưng không lòng bỗng đong đầy dư ba
Tuổi hồng, tuổi ngọc, tuổi hoa,
Nhìn nhau một thoáng… đã là chiêm bao
Phù vân một thuở cõi nào
Đắng cay trót mượn, ngọt ngào lỡ vay
Em cho ta chút men cay
Đèn chong mắt thức đủ say cùng đời

Chung một cái tên
Tên em làm bút danh anh,
Trước còn chập chững sau thành tự nhiên.
Sáu mươi năm riết rồi quen,
Tự bao giờ đã thành tên anh rồi
Cổng trường cửa lớp giờ chơi,
Tóc thề che rợp một thời hoa niên
Gò Công phố biển êm đềm,
Bảy năm còn một cái tên thân tình
Cái tên bùa phép hiển linh,
Cho anh nằm dưới cội tình võng đưa
Vườn xưa khuất dáng người xưa,
Vẫn còn cay đắng chát chua ru mình
Vượt qua đã mấy thác gành,
Còn đây lúng liếng mắt xinh em cười
Cho dù bóng giạt hình trôi,
Ngậm ngùi nghìn ký ức đời nhớ quên
Ta còn chung một cái tên,
Còn chung muôn dặm bồng bềnh nhân gian
Bao phen lòng chợt bàng hoàng,
Khi lần tay giở lại trang tình đầu
Trần Ngọc Hưởng
Nguồn: Tác giả gửi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét