Miền riêng tôi
Tranh Vũ Thái Hòa
Núm nhau vùi bến sông Tiền
Lọt lòng đã hiểu đây miền riêng tôi
Bến sông trong đục một đời
Lạc loài mấy cũng có nơi để về
Đôi bờ ru bước mỏi mê
Vỗ xanh lục bát chân quê bềnh bồng
Tôi lần trở lại bến sông
Làng xưa dầu chẳng ai trông ngóng mình
Từ lâu các bậc sanh thành
Đã an nghỉ dưới cỏ xanh quê nhà
Đục ngầu Cửa Tiểu phù sa
Dòng sông vẫn mở lòng ra đón người
Cái làng Tân Thới của tôi
Gương soi òa vỡ một thời tuổi thơ
Con thuyền giấy lạc bến mơ
Hòn bi lăn cõi xa mờ về đâu
Mà nghe lặng lẽ sắc màu
Tuổi lên mười bước qua cầu nổi trôi
Đã qua ngàn bến sông rồi
Vẫn không quên được cái nơi sinh mình
Ngày thơ đầm ấm gia đình
Lớn lên kỷ niệm hóa thành chiêm bao
Thơ chan gió bụi cõi nào
Miền riêng tôi hẹn ca dao trăng rằm
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét