Đuốc lá dừa
Tranh Bạch Lan
Trôi nổi quê người đau đáu nhớ
Nơi chôn nhau rún cõi đi về
Ngọn vàm Tam Lạch quên sao được
Đuốc lá dừa soi tỏ lối quê
Bốn mặt cù lao sông nước cả
Giao lưu chỉ có một đường đò
Nửa đêm quơ đuốc ra sông đón
Qua Chợ Giồng hay lên Mỹ Tho
Đuốc lá dừa xưa in dáng má
Một đời cháy sáng… chỉ vì con
Đò đầy lắm chuyến sông nhiều sóng
Vẫn gánh gồng qua… đến mỏi mòn
Chân tình mộc mạc và dân dã
Đuốc lá dừa xưa đậm dáng ba
Cần mẫn siêng năng truyền ánh lửa
Cho con sức sống vượt đường xa
Ngọn đuốc lá dừa xưa tiếp sức
Theo cùng ba má những ngày xanh
Đưa con ra bến đò đi học
Từ tuổi bé thơ đến trưởng thành
Bao lần trở lại Vàm Tam Lạch
Đuốc lá dừa nay dạt chốn nào
Ba má khuất rồi đầu đã bạc
Con tìm yêu dấu giữa chiêm bao
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét