Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2011

Khi rời Tân Thạnh
              ( Tặng con gái nhân 20 – 11 )





Sáng mai cô giáo rời Tân Thạnh
Sau sáu năm dài dạy tại đây
Đâu buổi ra trường đầy bỡ ngỡ
Ngại ngùng quyết định mới… cầm tay!

Xa trường đại học, xa Thành phố
Gợn đáy tâm tư chút nỗi niềm
Bất chợt sáng nào lòng hé mở
Trước làn gió lạ, đất tràm chim

Toà ngang dãy dọc trường cô dạy
Bát ngát hương hoa nắng Tháp Mười
Vào lớp học trò chân lấm đất
Gót hồng đọng mãi vết phèn tươi

Hoa tràm hoa súng hoa sen… nở
Hương sắc thật thà tuổi các em
Chắp cánh ước mơ đầy khát vọng
Gieo trồng kiến thức lớn lên thêm

Đâu thể nào quên mùa nước dậy
Mạn xuồng điên điển rực màu trôi
Lục bình lạc quấn chân giường ngủ
Quẫy giữa nhà ai cá đớp mồi…

Gian khó tuy nhiều mà hạnh phúc
Học trò ríu rít cứ vây quanh
Hương người hương đất hương đời sống
Rộn bốn mùa hương bọc lấy mình

Cô giáo sáng mai rời nhiệm sở
Xiết bao lưu luyến giấu trong tim
Sáu năm cùng học trò gieo gặt
Cô thấy chính mình đã lớn thêm
Trần Ngọc Hưởng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét