Về lại Mỹ Tho
Tranh Vũ Thái Hoà
Ai đẩy đưa ta về cố thổ
Chẳng còn tăm tích dọ tìm nhau
Phà xưa bến cũ đâu rồi nhỉ
Đỏ đục màu sông… sóng bạc đầu
Lủi thủi một mình ta lặng ngắm
Dật dờ đôi cụm lục bình trôi
Ngược xuôi một góc trời phiêu dạt
Đếm hết bao nhiêu lượn sóng nhồi
Mưa rớt cuối mùa vàm Rạch Miễu
Thời hò hẹn đó có còn ai
Người xa mấy đỗi ôi là nhớ
Gió tạt ngang lòng tóc chợt phai
Mấy mươi năm nhỉ ran lồng ngực
Còn ngạo với đời chút lửa hương
Ta cố nhìn xa thêm chút nữa
Thuyền đi để lại bến sông buồn
Quê mẹ sao trơ tình khách lạ
Dẫu bao kỷ niệm cũng mơ hồ
Ta như con nước xa nguồn chảy
Một chút tình xưa đã chết khô
Sang sông mấy kẻ quay nhìn lại
Mây của trời cao gió cuốn trôi
Về lại Mỹ Tho ngày giáp tết
Ta như khách lạ… ghé thăm người
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét