Trần Ngọc Hưởng
Ngày mai bạn nghỉ hưu rồi,
Nâng ly rượu tiễn biết vui hay buồn.
Đò chiều cập bến, neo buông,
Hết rồi sóng gió bốn phương hải hồ.
Ngỡ vừa chợp mắt nằm mơ,
Một đời trải mấy ván cờ thắng thua.
Từ thanh xuân đến già nua,
Tóc râu phờ phạc tiếc mùa trẻ trai.
Đâu rồi quyền bính một tay,
Bốn bên vâng dạ trong ngoài xun xoe.
Bây giờ nói chẳng ai nghe,
Một thời đưa đón ngựa xe… hết rồi.
Cũng đừng sửng sốt bạn ơi,
Bạn bè xưa chẳng tới lui nữa rồi.
Ai còn san sớt buồn vui,
Buổi này mới thật là người tương thân.
Cõng ta qua thác trầm luân,
Cỏ cây mây gió bỗng gần… hơn xưa.
Tiệc tàn bạn cạn ly chưa?
Ngoảnh nhìn đời đã ngã mùa sắc không
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét