Ngược lối về quê

 


Tình quê men ủ rượu quê,
Dạt trôi mấy cũng tìm về chốn xưa.
Lưng thon thả tóc hững hờ,
Búp chân trần, ngó sen tơ đầm làng.

Tiếng gà vỡ vụn dòn tan,
Gối đầu lên cỏ dịu dàng giấc quê.
Cho ai trăm nẻo đi về,
Gió tâm linh lộng bốn bề chiêm bao.

Nằm đây thiếp giữa ca dao,
Dịu dàng vẫn thức tự bao lâu rồi.
Trở về làng cũ ta thôi,
Dẫu còn tay trắng như hồi trắng tay.

Phố người thiệt đắng thua cay,
Đâu hay ngách ngõ giăng đầy bùa mê.
Ta vừa ngược lối về quê,
Lang thang gió thổi chân đê thả diều.

Mướt mườn mượt cỏ xanh chiều,
Đâu cần ai thả bùa yêu làm gì!
Rượu quê rót đến tràn ly,
Hương hoa nở ngát xuân thì lòng ta…

Trần Ngọc Hưởng