Thương câu quan họ - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Tôi đăm đắm mắt nhìn em,
Tưởng chao cả đất tưởng nghiêng cả trời.
Thương làn quan họ chơi vơi,
Sóng sông Cầu lấp lánh lời giao duyên.
Phải là lời của trái tim,
Từ lâu ấp ủ thốt lên tỏ bày.
Nhớ thương thương nhớ đã đầy,
Một năm dồn lại một ngày này thôi.
Nửa vời sông nước chơi vơi,
Thương câu quan họ đứng ngồi chông chênh.
Ừ thôi bèo bọt nổi chìm,
Trăng rằm thêm tỏ nỗi niềm lứa đôi
Dỗ tình thôi nhé tình ơi
Qua ghềnh thác trải dọc đời thăng hoa.
Sông Thương hòa nhịp tim ta,
Tình yêu đến hẹn giao hòa ngàn năm.
Bên kia sông Đuống trăng rằm
Uống câu quan họ tưởng nằm chiêm bao.
Em cầm tay khúc ca dao,
Tôi luôn là kẻ khát khao đi tìm…
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét