Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

















DẤU TÀN PHAI - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG-




DẤU TÀN PHAI



Bạc không còn sợi tóc xanh,
Tiếc thương mấy cũng phải đành thế thôi.
Đen dòn tóc nhuộm dẫu tươi,
Vẫn tàn héo nét ngậm ngùi đẩu đâu


Tuổi già đến đã từ lâu,
Trong từng sợi nhỏ tóc sâu giấu mình,
Phù du một kiếp nhân sinh,
Trăm năm thoáng chốc bóng hình trả vay


Từ tay trắng đến trắng tay
Biết còn để lại gì đây cho người
Tóc tơ từ sắc non tươi
Đến màu nhuộm thấm đẫm mùi phong sương


Vui sao sánh nổi với buồn,
Từ ta lạc giữa muôn phương bụi hồng
Có nhiều khi cũng là không,
Gừng cay muối mặn nhủ lòng sống vui.


Được thua chi cũng một đời,
Bảy mươi tóc bạc vai xuôi lưng gầy
Còn chăng hương nhụy thơ ngây,
Cho ta tìm lại nét mày em cong


Trần Ngọc Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét