Yêu tổ quốc - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG Tổ quốc đất trời biển đảo Núi sông đều có linh hồn Nước mắt mồ hôi xương máu Cha ông làm đẹp quê hương Biển Đông muôn trùng sóng nổi, Người xưa khăn gói ra hòn Đánh cược mình cùng may rủi Gia tài để lại cháu con Vạn thưở ngư dân bám biển, Giữ thềm lục địa khơi xa, Nhộn nhịp đoàn thuyền cập bến, Chở no ấm lại muôn nhà. Chốc bỗng hiện loài giặc lạ Hầm hè đến cắm giàn khoan. Tàu chiến máy bay đủ cả, Đánh rơi mặt nạ bạn vàng… Mới hiểu ai yêu tổ quốc Một lời thực dạ thốt ra Hơn kẻ nin câm hột thóc Trước an nguy của nước nhà Xin chớ ươn hèn sợ giặc Nhuốc nhơ hào khí cha ông Làm quỷ nước Nam dẫu mất, Vẫn hơn thuộc Bắc hóa rồng Trần Ngọc Hưởng |
Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét