Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2016

Nhớ 

Vườn trưa khắc khoải đổ hồi,
Tiếng chim tu hú gọi đôi khát thèm.
Chạnh lòng anh chợt nhớ em,
Đang day trở giấc nửa đêm cuối trời.

Ngàn hoa tuyết trắng chơi vơi.
Giá băng vạn nẻo bời bời tha hương
Dao ai cứa ngọt nỗi buồn,
Tin yêu hụt hẩng vết thương mới lành

Lại mê mải cuộc mưu sinh.
Đêm dài lắm mộng giật mình nhớ xưa
Thương em đến mấy mới vừa,
Cho anh một phút đong đưa võng tình.

Hương nồng thuở ấy mong manh
Tóc tơ nào đã buộc mình dài lâu
Xui chi đôi lứa dãi dầu,
Cách vời mây trắng biển sâu mịt mờ

Gọi đôi anh gọi bằng thơ,
Dại khờ câu chữ ngu ngơ điệu vần,
Nghe tu hú chợt băn khoăn
Đôi ta đâu dễ sánh bằng đôi chim.
 


Trần Ngọc Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét