Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Gửi Hoàng Sa * Người lính đảo -Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG

Gửi Hoàng Sa Người lính đảo -Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG




Gửi Hoàng Sa



Hoàng Sa trời nước mênh mông
Người đi thì có mà không thấy về
Hoàng Sa mây nước bốn bề …


(Ca dao cổ)


Đinh ninh như một lời thề

Tháng hai thế lính khao lề Hoàng Sa

Một đi khó trở lại nhà

Binh phu đâu khác Kinh Kha thuở nào



Vành khăn tế sống đội đầu

Bao cô vợ trẻ giấu đau vào lòng

“ Hoàng Sa đi có về không

Lệnh vua ban phải “* tiễn chồng đó thôi



Ghe bầu buồm vượt biển khơi

Tới nơi cuối đất cùng trời hải biên

Thay vua cắm mốc chủ quyền

Tay đao tay lưới dõi truyền ngàn năm



Máu loang đỏ dải đá ngầm

Đã nằm lại với Phú Lâm… bao người

Cát vàng đọng bóng trăng soi

Một chùm đảo nhỏ ngời ngời hồn thiêng



Lòng người đâu thể nào yên

Đất hương hỏa, đất tổ tiên ông bà

Hoàng Sa một mảnh tim ta

Ai vô cớ chiếm cũng là giặc thôi!



Đất quê sông núi biển trời

Dẫu là chỉ tấc gang thôi, cũng là

Hồn thiêng tổ quốc, Hoàng Sa

Ngàn năm vẫn chủ quyền là Việt Nam


Người lính đảo





Nhà giàn hay chiếc chòi cao cẳng

Cắm xuống chênh vênh giữa nước trời

Mang ở trên mình bao lính trẻ

Tâm hồn trụ vững với trùng khơi



Không phải là sư đầu vẫn trọc

Ở đây nước ngọt quý như vàng

Gian nan vây bủa nhiều như sóng

Gió rát mặt mày thổi dọc ngang



Đảo chìm đảo nổi bao nhiêu đảo

Từng lớp san hô dải đá ngầm

Ngày cứ dồn thêm từng đợt sóng

Gối đầu lên cát đã bao năm



Biển Đông sóng dữ bao lần dậy

Tàu lạ nghênh ngang tiếng thét gào

Giơ vuốt nhe nanh từ buổi ấy

Pháo gầm đạn réo cát vàng đau



Người về sống sót còn bao kẻ

Hồn ở lại cùng Đá Gạc Ma

Đồng đội tiếp truyền bao lớp trẻ

Giữ đây biển đảo của ông bà



Hải âu dang cánh trên đầu sóng

Nối mạch thiêng liêng với đất liền

Mãi mãi các anh người lính đảo

Giữa vùng tâm bão giữ bình yên



Trần Ngọc Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét