Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Về miền quan họ | Sông ơi

Posted: 13/07/2013 in Thơ, Trần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
thieu_nu_ao_tu_than_2
Về miền quan họ
Đội lên em nón quai thao,
Để còn ngồi tựa song đào cùng anh.
Trèo lên quán dốc cho nhanh,
Để còn lúng liếng đầu đình, gốc đa…

Em về khép vạt phù hoa,
Năm thân phảng phất một tà áo say
Tàn đêm cho tới cạn ngày,
Áo trong còn mặc, áo ngoài bay đâu?

Mây trôi bèo dạt bạn bầu,
Tiễn câu giã bạn qua cầu chiêm bao.
Chia xa chẳng nỡ lòng nào,
Quay lui em đã trốn vào khúc ca.

Lơ thơ nước chảy hay là…
Sông Cầu say khướt… cùng ta trở buồn.
Thả bay nghìn sợi tơ vương,
Vườn hoang cỏ úa hóa vườn tương tư.

Về miền quan họ ngỡ như…
Chuốc mời nhau chén phù du men nồng.
Cõng tình lót ổ hư không,
Xót ta bạc tóc nghẹn lòng trẻ thơ!


Sông ơi
Tách dòng Cửa Tiểu tôi đi,
Lá sầu đâu đắng cớ chi đắng hoài.
Điệp trùng sóng đập trên vai,
Dỗ dành tôi suốt chuỗi dài xa quê.

Giạt bềnh bồng, giạt mỏi mê,
Lục bình giạt lạc lối về bến xưa.
Đầu sông nắng, cuối sông mưa,
Lặng nghe guốc mộc nhặt thưa qua phà.

Trĩu lòng hình bóng quê ta,
Cả ba má cả ông bà tổ tiên.
Ấm nồng điệu lý chim quyên,
Sông còn thơm suốt trăm miền tôi qua.

Trời mây Tân Thới thiệt thà,
Chợt gần chợt hóa ra xa mịt mờ
Quê người mấy lượt nằm mơ,
Muôn trùng sóng vỗ tìm bờ bến đâu.

Trăng thần thoại lặn đã lâu,
Dừa cau vườn cũ chờ nhau bạc đầu.
Gánh tình đổ bóng về đâu,
Vuốt sao cho phẳng nếp nhàu, sông ơi!

Trần Ngọc Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét