Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013

Quan họ mùa xuân | Ngược lối về quê

Quan họ mùa xuân | Ngược lối về quê

Posted: 03/10/2013 in Thơ, Trần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
quan_ho_bac_ninh_2
Quan họ mùa xuân
Chảy từ đôi vú căng tròn.
Thành dòng suối sữa ngọt ngon nghìn đời.
Một làn điệu của cặp đôi,
Đủ đêm chuếnh choáng đủ tôi bồng bềnh.
Sông Cầu sông Đuống lim dim
Lênh đênh bèo giạt nổi chìm mây trôi.
Hội Lim quán dốc tình ơi!
Liền anh liền chị men đời cùng say.

Quay về lại bến sông đầy,
Rượu đào nâng chén cầm tay cạn lời.
Còn duyên câu hát lở bồi,
Đưa nhau đến tận biển khơi rộng dài.
Mười mong chín đợi nhớ ai,
Trăng tròn trót xẻ làm hai lại rằm.
Dẫu là một thoáng phù vân,
Lời ca tha thiết sâu đằm nhớ thương.
Người ơi người ở…đượm buồn,
Bỗng trầm.quyến luyến vấn vương vắn dài.
Cảm ơn quan họ nhớ ngày,
Mùa xuân đến hẹn về đây tương phùng..

Ngược lối về quê
Tình quê men ủ rượu quê,
Dạt trôi mấy cũng tìm về chốn xưa.
Lưng thon thả tóc hững hờ,
Búp chân trần, ngó sen tơ đầm làng.
Tiếng gà vỡ vụn dòn tan,
Gối đầu lên cỏ dịu dàng giấc quê.
Cho ai trăm nẻo đi về,
Gió tâm linh lộng bốn bề chiêm bao.
Nằm đây thiếp giữa ca dao,
Dịu dàng vẫn thức tự bao lâu rồi.
Trở về làng cũ ta thôi,
Dẫu còn tay trắng như hồi trắng tay.
Phố người thiệt đắng thua cay,
Đâu hay ngách ngõ giăng đầy bùa mê.
Ta vừa ngược lối về quê,
Lang thang gió thổi chân đê thả diều.
Mướt mườn mượt cỏ xanh chiều,
Đâu cần ai thả bùa yêu làm gì!
Rượu quê rót đến tràn ly,
Hương hoa nở ngát xuân thì lòng ta…
Trần Ngọc Hưởng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét