Cõi bình yên- Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Nhà Văn Duyên Anh ( ảnh bên )
Tên: Vũ Mộng Long
(1935 -1997)
Tác phẩm: Hoa thiên lý, Con sáo của em tôi
Bồn Lừa, Thằng Vũ, thằng Côn, Chương Còm, Con Thúy,
Mơ thành người Quang Trung,Con suối ở Miền Đông
Dấu chân sỏi đá…
Đâu con sáo của em tôi?
Hoa thiên lý thoảng đầu hồi vẫn thơm.
Bồn Lừa, Thằng Vũ, thằng Côn,..
Chương Còm, Con Thúy… chút hương ấu thời.
Dấu chân sỏi đá ngậm ngùi,
Mơ trong khoảnh khắc thành người Quang Trung.
Đâu con suối ở Miền Đông,
Mơ đi, mộng rất phiêu bồng tóc tơ
Nhẹ nhàng, trong sáng, mộng mơ,
Một miền quê tuổi bé thơ Thái Bình.
Đầu cành hạt nắng rung rinh,
Ga hồn nhiên của bình minh tuổi vàng.
Từng từng bất tuyệt miên man,
Những chân sáo nhảy, những bàn tay tiên.
Súng cao su, gạc ổi quen,
Hòn bi lăn khắp một miền vui chơi.
Thương anh đạp đất ngạo trời,
Cơn hồng thủy cuốn mảnh đời ngửa nghiêng.
Hết rồi ngày tháng đảo điên,
Anh về với cõi bình yên riêng mình
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét