Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Hỏi mình giữa biển | Biết rót về đâu | Cõi bình yên

Posted: 18/02/2014 in Thơ, Trần Ngọc Hưởng
Trần Ngọc Hưởng
Hỏi mình giữa biển
mai_thao-dinh_cuong
Mai Thảo – tranh Đinh Cường
Giã từ Hà Nội là đêm,
Chẳng lường trước được chuyến thiên di này.
Sài gòn ơi!. Phút rời tay,
Trùng trùng sóng dữ bủa vây trùng trùng.
Nơi ta tưởng trục đất ngừng,
Và cùng lúc trục đời ngưng, vô thường.
Hỏi mình giữa biển mà thương,
Đôi ta một lứa hoang đường đã lâu.

Tài hoa trời bắt bể dâu,
Đời nay nghe tiếng đời sau thở dài.
Ngọn đỉnh trời, chúc thư ai?
Cô đơn mang xuống tuyền đài chưa tan
Văn chương óng ả muôn hàng,
Tay ai chải chuốt điểm trang một đời.
Bút đàm lần cuối rồi thôi,
Thảnh thơi hơi thuốc nhìn trời còn đâu!
Trên sông Hồng vắng chuyến tàu,
Tháng giêng lấp loáng chăng màu cỏ non?
Vầng trăng thơ ấu mỏi mòn,
Có ai đứng đợi cuối vườn chiêm bao?

Biết rót về đâu
Vũ Khắc Khoan
Vũ Khắc Khoan – tranh Đỗ Duy Ngọc
Xứng danh tài tử tài hoa,
Tiên sinh họ Vũ tên là Khắc Khoan.
Lừ lừ đi đến văn đàn,
Tích chèo Thằng Cuội, truyện chàng Trương Chi
Trên đe dưới búa thế gì?
Mà đem huyền thoại thiên di xứ người?
Mắt Rùa mờ lệ chao ôi!
Qua rồi thế kỷ hai mươi còn buồn.
Đoản văn, túy bút, lộng ngôn,
Chút hư ảo thấm đẫm hồn văn chương.
Giao thừa, ga xép, hậu trường,
Cho vui thoáng đến cho buồn thoáng đi.
Hắt lên mây trắng phân kỳ,
Đâu ngờ trọn kiếp người đi không về.
Lòng người viễn xứ nhớ quê,
Đoản văn xa nước nỗi gì xót đau?
Hồ trường biết rót về đâu?
Sương khuya nhuốm bạc mái đầu tha hương
Thà như hơi rượu nắng sương,
Đọc kinh vọng cõi vô thường sắc không.

Cõi bình yên
duyen_anh
Nhà văn Duyên Anh
Đâu con sáo của em tôi?
Hoa thiên lý thoảng đầu hồi vẫn thơm.
Bồn Lừa, Thằng Vũ, thằng Côn,..
Chương Còm, Con Thúy… chút hương ấu thời.
Dấu chân sỏi đá ngậm ngùi,
Mơ trong khoảnh khắc thành người Quang Trung.
Đâu con suối ở Miền Đông,
Mơ đi, mộng rất phiêu bồng tóc tơ
Nhẹ nhàng, trong sáng, mộng mơ,
Một miền quê tuổi bé thơ Thái Bình.
Đầu cành hạt nắng rung rinh,
Ga hồn nhiên của bình minh tuổi vàng.
Từng từng bất tuyệt miên man,
Những chân sáo nhảy, những bàn tay tiên.
Súng cao su, gạc ổi quen,
Hòn bi lăn khắp một miền vui chơi.
Thương anh đạp đất ngạo trời,
Cơn hồng thủy cuốn mảnh đời ngửa nghiêng.
Hết rồi ngày tháng đảo điên,
Anh về với cõi bình yên riêng mình
Trần Ngọc Hưởng
Trích Ký họa văn chương
Nguồn: Tác giả gửi
Chú thích
Nhà Văn Mai Thảo
Tên: Nguyễn Đăng Quý
(1927 – !998)
Tác phẩm chính: Đêm giã từ Hà Nội, Bản chúc thư trên
ngọn đỉnh trời, Hỏi mình giữa biển, Mang xuống tuyền đài,
Chuyến tàu trên sông Hồng, Vầng trăng thơ ấu…
Nhà Văn Vũ Khắc Khoan
(1917 – 1989)
Tác phẩm: Thần tháp rùa, Thằng Cuội
Giao thừa, Ga xép, Hậu trường,Đoản văn xa nước,
Đọc kinh…
Dạy Đại học Văn khoa Sài gòn
Nhà Văn Duyên Anh
Tên: Vũ Mộng Long
(1935 -1997)
Tác phẩm: Hoa thiên lý, Con sáo của em tôi
Bồn Lừa, Thằng Vũ, thằng Côn, Chương Còm, Con Thúy,
Mơ thành người Quang Trung,Con suối ở Miền Đông
Dấu chân sỏi đá…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét