Khúc đàn tương tri.- Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Khúc đàn tương tri.* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Mùa hè đỏ lửa tôi về,
Náu mình bên mái trường quê chốn này.
Đất lành chim đậu lại đây,
Gõ đầu trẻ ngóng qua ngày lửa binh
Trôi theo vận nước, vận mình,
Trong bom đạn hiểu linh đinh phận người
Nói gì Vàm Cỏ Tây ơi!
Một đời ta nhỉ đầy vơi nỗi niềm
Mịt mù đâu cõi nhớ quên,
Bạn hiền khuất mặt, anh em trở lòng
Lưới trời dệt sợi sắc không,
Bèo trôi giạt vẫn trổ bông ngọt ngào.
Bao lần bấc lụn dầu hao,
Gừng cay muối mặn lặn vào lòng ai
Ơn nhau tháng rộng năm dài,
Mãi còn lại thoáng hương phai nhụy đời
Sông dài xấp ngửa tôi bơi,
Mưu sinh xuôi ngược một thời trẻ trai
Gánh tình nặng trĩu trên vai,
Tân An mãi nhớ tháng ngày đã xa!
Áo tình lấm bụi phù hoa,
Một đời tôi sống như là mây trôi
Câu thơ có hát hộ người,
Yêu thương trầm lăng một đời văn chương
Cho tôi dỗ giấc vô thường,
Nổi chìm trong một làn hương mơ hồ
Cười khan rượu cạn ly khô,
Chiều phai con nhện nhả tơ giăng buôn
Đi về nửa thoáng mù sương,
Ai cho tôi một suối nguồn mênh mang,
Từ lâu ai đã dịu dàng,
Hòa cùng tôi một khúc đàn tương tri.
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét