Hòa nhịp sóng biển Đông. - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Sóng sông Hồng đỏ quạch,
Huyết lệ xưa cuộn dòng.
Ánh hồng lên sử sách,
Hòa nhịp sóng biển Đông.
Sóng Thu Bồn quặn thắt,
Đau xót giấu vào lòng
Dâng trào bao u uất,
Hòa nhịp sóng biển Đông.
Sóng Cửu Long ngầu đục,
Tưởng như nghẹn mạch rồng
Tiếng tim người ấm ức
Hòa nhịp sóng biển Đông.
Bãi cát vàng chìm nổi,
Hoàng Sa lại Trường Sa
Từ khi quân giặc tới,
Bóng tối vẫn đen nhòa
Chúng đem cơn gió độc
Rài khắp biển quê mình
Giữa ngư trường thân thuộc
Hạ dàn khoan gian manh mi
Máy bay tàu chiến khủng,
Quần thảo cả ngày đêm
Chăm chăm chìa họng súng
Lấn chiếm biển láng giềng
Khiến đất bằng nổi sóng,
Chúng cấm biển cấm trời
Đường giao thương lồng lộng
Một mình độc chiếm thôi
Sóng biển Đông cuồng nộ,
Hòa nhịp sóng ba miền
Oằn mình trong bão tố,
Tổ quốc sẽ bình yên?
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét