Làng quê thương nhớ - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Làng quê thương nhớ
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Đâu đoạn đường đê màu cỏ mượt,
Cào cào châu chấu rối bay mau
Chuồn chuồn cắn rốn mùa thơ dại
Đã lắng sâu vào cảnh bể dâu
Bỗng chốc làng quê biến mất dần,
Còn đâu bóng dáng bác nông dân
Đồng trên ruộng dưới chăm cày cấy,
Hạt dẻo hạt thơm gạo trắng ngần
Đường làng một thoáng bê tông hóa
Dế lửa dế than rặt dế Tàu
Tiếng gáy chạy pin trong hộp thiếc
Rẻ rè re … giả ..., chán gì đâu!
Trẻ làng xao xác trôi vào phố
Kiếm sống lang thang đủ thứ nghề
Gạo chợ nước sông vùi quán bụi
Phút nào ngơ ngác nhớ làng quê
Gái làng biệt xứ ra thăm thẳm
Mất hút muôn trùng … tận đẩu đâu
Nhan sắc món hàng treo giá bán,
Cầm lên đặt xuống, trĩu lòng sầu
Có kẻ đội đơn đi khiếu kiện,
Dân thường ai khiến hóa dân oan
Người cày có ruộng còn đâu ruộng
Chìm nổi bao lâu cũng nhớ làng.
Trần ngọc Hưởng
Làng quê thương nhớ
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Đâu đoạn đường đê màu cỏ mượt,
Cào cào châu chấu rối bay mau
Chuồn chuồn cắn rốn mùa thơ dại
Đã lắng sâu vào cảnh bể dâu
Bỗng chốc làng quê biến mất dần,
Còn đâu bóng dáng bác nông dân
Đồng trên ruộng dưới chăm cày cấy,
Hạt dẻo hạt thơm gạo trắng ngần
Đường làng một thoáng bê tông hóa
Dế lửa dế than rặt dế Tàu
Tiếng gáy chạy pin trong hộp thiếc
Rẻ rè re … giả ..., chán gì đâu!
Trẻ làng xao xác trôi vào phố
Kiếm sống lang thang đủ thứ nghề
Gạo chợ nước sông vùi quán bụi
Phút nào ngơ ngác nhớ làng quê
Gái làng biệt xứ ra thăm thẳm
Mất hút muôn trùng … tận đẩu đâu
Nhan sắc món hàng treo giá bán,
Cầm lên đặt xuống, trĩu lòng sầu
Có kẻ đội đơn đi khiếu kiện,
Dân thường ai khiến hóa dân oan
Người cày có ruộng còn đâu ruộng
Chìm nổi bao lâu cũng nhớ làng.
Trần ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét