Thứ Bảy, ngày 09 tháng 8 năm 2014
* CON VỀ THĂM MẸ ... chùm thơ Trần Ngọc Hưởng
CON VỀ THĂM MẸ
Sông thao thiết chảy về đâu
Bê tông mấy nhịp qua cầu nước xuôi
Chuyến xe muộn tối ba mươi
Cúi đầu thảng thốt mẹ ơi con về .
Gác qua cơm áo bộn bề
Thức cùng mộng mị với quê đêm này
Mơ nâng nổi cánh diều bay
Để tìm nhặt lại chuỗi ngày hồng xưa.
Mai vàng nụ thắm nắng mưa
Bóng thanh xuân đã ngã mùa tàn phai
Ngủ mê rồi ngọn cỏ may
Con về thăm mẹ đầy tay mộng lành.
Mẹ đâu rồi cõi mù xanh
Một miền ký ức chợt thành khói hương
Giấu mình bóng nắng hình sương
Hương và khói cuộn bên vườn chiêm bao.
Khẽ khàng thôi, bước nhẹ nào
Nhà xưa còn giữ mãi màu nguyên sơ
Trời se se lạnh bao giờ
Khuya xa còn vọng tứ thơ tuyệt mù.
*
NGƯỢC BẾN CA DAO
Còn đâu mái rạ chân rơm
Lửa than nồi đất thơm cơm gạo mùa
Vườn nhà đã khách lạ mua
Ao làng đã lấp, giếng chùa đã dơ
Còn đâu võng nhịp ầu ơ
Con chuồn chuồn ớt dật dờ đẩu đâu
Cái thời cắt cỏ chăn trâu
Tàng cây phượng đỏ tình đầu nhóm nhen
Còn đâu lối cỏ giăng mềm
Lầu cao khuất mảnh trăng nghiêng bên trời
Làng quê ơi ! Tuổi thơ ơi
Dần dần mất một khoảng trời thân quen
Còn đâu trời lộng bóng chim
Gió tràn nâng cánh diều lên lưng trời
Làng quê đã dự án rồi
Hồn quê còn biết đâu nơi chốn về
Còn đâu lối tỉnh đường mê
Sần sùi gốc rễ tre quê dạt dào
Ta tìm ngược bến ca dao
Nhặt hình bóng cũ ngọt ngào hồn quê .
TRẦN NGỌC HƯỞNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét