Hồn năm tháng cũ... -Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
Ai không có một dòng sông,
Một đời trầm lắng chảy trong hồn mình.
Miệt mài nước mải miết xanh,
Thả từng con sóng nuôi tình hoài hương.
Trong tôi dòng Cửa Tiểu buồn,
Lục bình tím nở vấn vương lở bồi
Ngọn vàm Tam Lạch chiếc nôi,
Đong đưa đùm bọc từ tôi chào đời
Mảnh vườn mái lá xanh tươi,
Bên sông thổi lộng một trời gió sông.
Đạn bom lửa khói mịt mùng,
Tôi bơi ngược gió phiêu bồng chơi vơi
Đi đâu đầu đất cuối trời,
Lòng luôn nhắc nhớ mình người nhà quê
Như thời chân đất nón mê,
Quê hương đồng ấu tràn trề tình thân
Thói đời trọng phú khinh bần,
Tôi thân thiện cả, tôi gần nhà quê
Hồn năm tháng cũ cuộn về,
Theo tôi lối tỉnh đường mê … lâu rồi.
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét