NGỦ LẠI VỚI QUÊ
Đi mười năm mới quay về
Đêm nay ngủ lại với quê một lần
Phèn xưa còn đọng gót chân
Không xua nổi chút ngại ngần lòng ta!
Sương giăng trắng tóc nhạt nhoà
Bao năm giạt chốn phù hoa xứ người
Tròng trành sông nước chơi vơi
Sóng duềnh nghiêng ngã nỗi đời lênh đênh
Ngôi cao tức vị đồng tiền
Chắc chi đến hẹn lại lên tình người
Nổi trôi giữa cảnh chợ đời
Cái nhìn mỏng dánh cái cười cạn khô…
Bập bùng mộng, bập bùng mơ
Bập bùng bếp lửa tỏ mờ về đây
Mảnh vườn xưa bóng trăng gầy
Xuống câu vọng cổ mà say quê nhà
Uống mềm môi khúc dân ca
Ta ngây ngất nhớ ta là đà say
Mộng về kết lá thành dây
Kết hoa thành trái đêm đầy chiêm bao
Cho ta tìm lại thuở nào
Dòng sông đồng ấu xanh màu ngu ngơ
Như đang về lại với thơ
Hồn nhiên câu chữ lơ mơ điệu vần…
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét