Người lính đảo
Nhà giàn hay chiếc chòi cao cẳng
Cắm xuống chênh vênh giữa nước trời
Mang ở trên mình bao lính trẻ
Tâm hồn trụ vững với trùng khơi
Không phải là sư đầu vẫn trọc
Ở đây nước ngọt quý như vàng
Gian nan vây bủa nhiều như sóng
Gió rát mặt mày thổi dọc ngang
Đảo chìm đảo nổi bao nhiêu đảo
Từng lớp san hô dải đá ngầm
Ngày cứ dồn thêm từng đợt sóng
Gối đầu lên cát đã bao năm
Biển Đông sóng dữ bao lần dậy
Tàu lạ nghênh ngang tiếng thét gào
Giơ vuốt nhe nanh từ buổi ấy
Pháo gầm đạn réo cát vàng đau
Người về sống sót còn bao kẻ
Hồn ở lại cùng Đá Gạc Ma
Đồng đội tiếp truyền bao lớp trẻ
Giữ đây biển đảo của ông bà
Hải âu dang cánh trên đầu sóng
Nối mạch thiêng liêng với đất liền
Mãi mãi các anh người lính đảo
Giữa vùng tâm bão giữ bình yên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét