Vầng trăng Kinh Bắc
Cỡi con ngựa tía em về,
Kịp mùa hát hội trăng quê đêm rằm.
Bến bờ thao thức trăm năm,
Đâu làm như thể vô tâm được nào!
Giấu mình trong khúc ca dao,
Hồn thơ lục bát ngọt ngào lời ru.
Bồn chồn vó ngựa tương tư,
Rượu chìm đáy cốc thiên thu, chốn nào?
Qua truông ngựa hí nôn nao,
Trăng Kinh Bắc vẫn ngọt ngào non tơ.
Liền anh liền chị thẫn thờ,
Liều dìu nhau bước sang bờ chiêm bao.
Tóc đuôi gà, nón quai thao,
Điệu đàng guốc mộc đi vào mộng mê.
Người ơi người ở đừng về…
Giọng quê dỗ mãi giấc quê la đà
Dẫu Hằng Nga hay Nguyệt Nga,
Liền em quan họ vẫn là giai nhân
Gừng cay muối kéo lại
gần,
Mặn nhau trai gái tự dưng bỗng là…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét