Dừa Tân Thới - Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG
* Thơ TRẦN NGỌC HƯỞNG Ngựa Hồ xưa hí lộng Mừng gió bấc tràn về. Riêng ta lòng dậy sóng, Ai nhắc gì về quê Chỉ cần nhìn sóng nước, Nở tím lục bình trôi, Bông bần rơi trắng bãi, Là lòng chợt… bồi hồi. Thấy xuồng ba lá mỏng, Khua nhẹ mái dầm xa. Dáng chèo ai thân thuộc Là nhớ biết bao là… Nhìn rừng dừa xõa tóc, Xanh mướt đứng gieo thơ Trái dừa rơi chuột khoét, Xao xuyến… đến không ngờ! Đầu ngọn vàm Tam Lạch, Nhà xưa, mái lá thôi, Bóng dừa xanh nồng ấm, Chia lửa khói cùng người, Mẹ cha ta vất vả, Suốt chiến tranh hòa bình Cùng các con tan hợp, Đều dưới bóng dừa xanh Nhớ ơi dừa Tân Thới, Mênh mang ngọn sóng trào Cửa Trung và Cửa Tiều, Đùm bọc dải cù lao Dễ gì ta chẳng nhớ Đuốc lá dừa lung linh Dễ gì ta quên được Mảnh đất đã sinh mình Trần Ngọc Hưởng |
Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét