Trần Ngọc Hưởng
Đảo chìm mà nổi mãi đây
Sóng chồm lên chạm cả mây thế mà
Vẫn là làng đảo của ta
Giữa mênh mang biển và bao la trời
Đảo chìm đảo nổi ngoài khơi
Xanh trong roi rói nụ cười thanh niên
Phả đầy hơi thở đất liền
Cánh hoa muống nở trắng trên khay tròn
Mồng tơi đọt lá xanh non
Vươn lên từ kẻ đá mòn khát khao
Nhà dàn cỡi ngọn sóng trào
Đất quê mảnh ruộng bờ ao vẫn gần…
Sóng chồm lên chạm cả mây thế mà
Vẫn là làng đảo của ta
Giữa mênh mang biển và bao la trời
Đảo chìm đảo nổi ngoài khơi
Xanh trong roi rói nụ cười thanh niên
Phả đầy hơi thở đất liền
Cánh hoa muống nở trắng trên khay tròn
Mồng tơi đọt lá xanh non
Vươn lên từ kẻ đá mòn khát khao
Nhà dàn cỡi ngọn sóng trào
Đất quê mảnh ruộng bờ ao vẫn gần…
Cỡi trần quần cộc quanh năm
Mặn lên làm nước da ngâm lính mình
Bao năm bóng giặc rập rình
Vẫn sừng sững một niềm tin chốn này
Phong ba cây dựng lũy dày
Chập chùng sóng, chập chùng mây… biền trời
Mặn lên làm nước da ngâm lính mình
Bao năm bóng giặc rập rình
Vẫn sừng sững một niềm tin chốn này
Phong ba cây dựng lũy dày
Chập chùng sóng, chập chùng mây… biền trời
Hỡi làng đảo của ta ơi!
Đá san hô thấm máu người đất quê
Nghe chăng tiếng biển rầm rì
Âm vang mãi khúc sử thi hào hùng
Cho ta ngồi với muôn trùng
Tựa lên lịch sử hát cùng Trường Sa
Đá san hô thấm máu người đất quê
Nghe chăng tiếng biển rầm rì
Âm vang mãi khúc sử thi hào hùng
Cho ta ngồi với muôn trùng
Tựa lên lịch sử hát cùng Trường Sa
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét