vọngcổ
Tranh Vũ Thái Hoà
mướt rượt làn hơi bay vút lên
vòm trời gió lộng rộng vô biên
một thời mở cõi còn lưu dấu
nhịp mái chèo khua sóng vỗ thuyền
bao lớp lưu dân rời Ngũ Quảng
chung đời lưu lạc giạt về đây
đêm sâu lắng nỗi sầu xa xứ
đứt ruột đàn ai . . . chỉ một dây !
kết nhánh bần gie đom đóm đậu
xàng xê u liếu... nối tình thân
lòng qua thương bậu đêm nằm mộng
hổ thét cạnh chòi, sấu quấn chân
ta ngủ gối đầu bên lưỡi phảng
tay còn vương lại giọt phù sa
đồng sâu nước lũ, em đừng khóc
chín mạch Rồng chung... nỗi nhớ nhà !
mồ hôi tưới xuống thành câu hát
sông Hậu sông Tiền buổi khẩn hoang
chưng cất trong tâm, hồn cố thổ
quờ tay là đã đụng cung đàn
đỉa vắt muỗi mòng chen với cỏ
hồn oan chướng khí ngập vào sương
dây kìm pha oán hơi Nam trổi
gửi mãi nghìn sau một khúc buồn
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét