Chiều ở Kiến Bình
Đã lâu chẳng ước hẹn gì
Chiều nay lại được cụng ly Tháp Mười
Ta về đây Kiến Bình ơi!
Ly đầy uống cạn ly vơi rót tràn
Nghe ca tài tử thiếu đàn
Mà thương ngọn gió quá giang sang nhà
Ngồi trên tắc rán hiểu ra
Cả mưa nắng cũng thực thà từ xưa
Gió luồn lả ngọn tràm thưa
Hương hoa lãng đãng cho vừa vấn vương
Ta như cánh én lạc nguồn
Phút nào mỏi nhớ mòn thương lại về
Bước phập phồng bước say mê
Tiếng cu gù dỗ giấc quê đậm đà
Giọng ca khét nắng bên nhà
Giàn bầu nở ngát hương hoa đương thì
Lâu ngày mới được cụng ly
Nỗi niềm còn biết nói chi hỡi người
Dẫu đi cuối đất cùng trời
Vẫn không nguôi chuyện lở bồi quê hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét