Đời ta
Đời ta chẳng chức tước gì
Đời ta chẳng chức tước gì
Theo dòng cuộc sống trôi đi nhẹ nhàng
Từ cơn lửa khói lan tràn
Đến thời gian khó, bình an xoay vần
Chẳng hề ảo tưởng thi nhân
Chỉ là một kiếp thảo dân thôi mà
Cũng từ đồng đất sanh ra
Sợi rơm cọng cỏ vẫn là tương thân
Con ong cái kiến vốn gần
Trăm năm một kiếp nông dân...bọt bèo
Từ trong cảnh sống gieo neo
Xiết bao xóa đói giảm nghèo… bất kham
Một đời chữ nghĩa lam nham
Gõ đầu trẻ bốn mươi năm… bèo nhèo
Mộng đời góp chẳng bao nhiêu
Tuổi mình đã ngã bóng chiều thâm u
Cuối trời mây trắng lãng du
Tứ thơ vọng phía sương mù giăng giăng
Người xưa lạc đạo cư trần
Ta nay lấy cảnh thanh bần làm vui
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét