Tranh Trịnh Thanh Tùng
Vỏ lải hay tắc rán Xuồng ba lá…được thôi! Đủ để ta xuôi ngược Rong ruổi với Tháp Mười
Nước trôi, xuồng rẻ sóng Miền khói sương tuyệt mù Rạch kênh đầy quyến rũ Ta hóa kẻ mộng du
Người lính già đầu bạc Trở lại chiến trường xưa Nhìn bãi lau trắng phếch Bên bờ đầm, tưởng mưa
Rưng rưng hồn trận mạc Tiếng cúm núm tút bầy? Có ai vừa bật khóc Đống xương tàn đâu đây!
Giọt ghi ta rơi khẽ Hóa dòng chảy không tên Hương tràm bùng nỗi nhớ Ở mãi với hương đêm
Rót đầy ba cốc rượu Mộng mị vẫn chưa nguôi Tạ lỗi cùng sông nước Ta cạn với Tháp Mười… |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét