Em tôi, cô gái Miền Tây
Nở sinh từ vựa thóc đầy Cửu Long
Bao năm lúa vẫn oằn bông
Sao em cứ phải bềnh bồng mưu sinh?
Đêm ngày bêu dáng bẹo hình
Đong đưa quán bụi chợ tình đong đưa
Khách chơi đã hã lòng chưa?
Em còn tơi tả gió mưa phố người
Lục bình trọn kiếp giạt trôi
Lắt lay nẻo đất phương trời lắt lay!
SàiGòn, Hà Nội lạc loài
Xứ Cam, xứ Thái, Xứ Đài…Xứ đâu?
Em còn chìm nổi bao lâu
Đắm mình trong một khúc sầu miên man
Miển Tây lúa trĩu bông vàng
Sao em cứ phải lang thang phương trời?
Bao giờ hạt thóc lên ngôi
Miền Tây vui trọn niềm vui mùa màng
Em tôi trở lại thôn trang
Hồn nhiên ôm nhánh lúa vàng reo ca?
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét