Làng sâu lắng bóng đa xưa
Lơ thơ sen muộn ao chùa trổ hoa
Bến gần bù lại sông xa
Ta đi ngược sóng về nhà chiều nay
Xoè tay thấy trắng bàn tay
Trắng luôn ngày cũ cỏ may lời thề
Ngập ngừng trở lại chốn quê
Ta luôn cất kín lối về trong tâm
Làng ta yêu thuở trăng rằm
Từ đêm huyền diệu được cầm tay em
Làng ta yêu thuở lấm lem
Hoang sơ còn ấm dáng hiền rạ rơm
Hết mùa hoa bưởi còn thơm
Mái quê thơ dại chiều hôm khói mềm
Trời nghiêng nắng quái xuống thềm
Chân ta bước giữa dịu hiền lời ru
Mẹ dù vào cõi thâm u
Quê hương vẫn vỗ về như thuở nào
Mình ta hát khúc đồng dao
Mồng tơi vẫn tím bờ rào vấn vương
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét