Vẹo xiêu mái dột nhà xưa ta về
Tạm quên công việc bộn bề
Phiêu bồng lần dấu chân quê một mình
Ngập ngừng ngõ khuất đường quanh
Anh em thất tán gia đình ly tan
Qua rồi mỏi bước dọc ngang
Cúi đầu dâng một nén nhang… tạ tình
Sư già khản tiếng cầu kinh
Vườn sau cò trắng giật mình vụt bay
Tìm đâu hương nhụy thơ ngây
Kết tình thân ái sum vầy thuở xưa
Đầu hồi ngồi mỏi lưng trưa
Ta về võng mắc nắng mưa hai đầu
Tiếng đàn chia chút bể dâu
Tan thành sợi khói cạn sâu khôn lường
Lời ru ai hát bên vườn
Dỗ ta chút mộng bình thường đong đưa
Thôi thì cứ ngỡ như chưa…
Sá gì nắng sớm mưa trưa đổi dời
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét