Ta gom nhặt chữ của trời
Lãng du trọn cả một đời lãng du
Tàn đêm giấc ngủ phập phù
Tứ thơ còn ấm lời ru bần thần
Ta gom nhặt nguyệt của rằm
Vọng âm của sóng hồi âm của người
Cả dư âm của nụ cười
Vang âm của nỗi ngậm ngùi, xót đau
Ta gom nhặt giọt đàn bầu
Giọt vui đứt đoạn giọt sầu dây dưa
Thanh âm biết mấy cho vừa
Giọt ngày nay,giọt ngày xưa chan hòa…
Lại gom nhặt của hôm qua
Buồn người lại chọn môi ta kêu thầm
Em đi bóng ngã mù tăm
Muối tương tư xát rát ngầm lòng nhau
E năm tháng trắng mái đầu
Ta gom nhặt cả cạn sâu tình đời
Làm thành thơ gửi tặng người
Chỉ là dành để… đọc chơi thôi mà!
Cũng đừng ảo vọng thi ca
Đời là thế ấy thơ là thế thôi
Ta gom nhặt chữ của trời
Lãng du trọn cả một đời lãng du
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét