Mở toang ra cánh cửa phòng
Ngoài kia lồng lộng gió đồng reo ca
Trăng non nhu nhú như là…
Cỏ cây mây nước cùng ta hẹn thề
Nâng ngang mày chén rượu quê
Nhắp thôi đã thấy bốn bề thăng hoa
Ta đang bỏ cuộc sa đà
Lợi danh như gió thoảng qua mất rồi
Trải bao lận đận nổi trôi
Ta luôn đứng thẳng vịn lời cổ nhân
Sống đời chỉ có thường dân
Vua quan chi cũng xoay vần…phù du!
Tu dù giữa chợ vẫn tu
Tình thương nên giữ, hận thù nên buông
Lòng ta nghìn sợi tơ vương
Cây đa mái lá… quê hương trĩu lòng
Đất trời chi khác dòng sông
Ta tuôn chảy mãi vẫn không bến bờ
Chèo khua sóng vỡ thành thơ
Bút cày giấy trắng nằm mơ cấy trồng…
Trần Ngọc Hưởng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét